Blue~Moon~

~As the ocean is never full of water, so is the heart never full of love.~

[ ML, ML ] – Chương 27

trên Tháng Sáu 19, 2016

Chương hai mươi bảy . . .

Tuy rằng đã cẩn thận dặn Jan Di, Jun Pyo cũng cố gắng luôn bên cạnh cô, nhưng Jan Di vẫn bị Lee Jae Ha bắt đi. Đợi đến lúc nhận được tin nhắn của Jun Pyo, mọi người rất nhanh tìm được địa điểm chạy qua, lại nhìn thấy cảnh khiến người khác phải tức giận.

Nhìn Jun Pyo té dưới đất vì bị Lee Jea Ha đánh, mọi người rất nhanh xông lên. Đáng tiếc là bị Lee Jae Ha phát hiện, cậu ta vội vàng cầm lấy một cái ghế nhằm vào Jun Pyo đánh xuống. Ngay tại lúc “chỉ mành treo chuông”, Jan Di vọt tới, ôm lấy Jun Pyo, đỡ cú đánh này. Nhìn thấy một màn này, F3 chạy nhanh xông lên, bắt lấy Lee Jae Ha.

“Nói, vì cái gì làm vậy?” Woo Bin cầm chặt tay Lee Jae Ha.

Cảm giác cánh tay bị nắm đến đau đớn, Lee Jae Ha không quan tâm, cười sáng lạn “Vì cái gì làm như vậy? Câu này không phải là nên hỏi các vị F4 nổi tiếng sao?”

Nhìn trong mắt Lee Jae Ha có sự trào phúng, Yi Jung nghiêm túc hỏi “Chẳng lẽ, thật là bởi vì Lee Min Ha sao?”

Lee Jae Ha không để ý đến sự đau đớn trong tay, lớn tiếng cười, nhưng tiếng cười lại đầy tức giận cùng đau khổ “Tôi có nên cảm ơn khi các vị còn nhớ rõ anh trai tồi? Hừ, những người các ngươi, hại anh trai tôi thành cái dạng này, nhưng vẫn có thể sống yên tâm thoải mái, các người không thấy có lỗi sao?”

Một bên đỡ lấy Jan Di, Jun Pyo nghiêm túc nói “Thực xin lỗi.”

Nghe thấy Jun Pyo xin lỗi, Lee Jae Ha ngẩn người, sau đó lại càng tức giận, rống to “Nói xin lỗi có tác dụng sao? Anh trai tôi bây giờ còn nằm trong bệnh viện. Bởi vì các người, anh ấy bị toàn trường công kích, bị buộc phải nhảy lầu, loại chuyện này chỉ có xin lỗi thôi sao? .” Đột nhiên Lee Jae Ha dừng lại, vui vẻ nói “Hiện tại chắc tiền bối Jun Pyo cũng biết cảm giác khi bị hội đồng, thoải mái không?”

Nhìn Lee Jae Ha cười to, Mạt Lỵ thở dài, nói “Tiền bối, chúng ta đi thôi.”

Nghe thấy vậy, Yi Jung, Woo Bin còn có Ji Hoo cùng Mạt Lỵ đồng thời rời đi, chỉ còn lại Jun Pyo cùng Jan Di. Jun Pyo nhìn Lee Jae Ha tuy rằng cười to nhưng lại tràn đầy đau khổ, khó có lúc nghiêm túc nói “Thực xin lỗi. Dù thực xin lỗi nhưng ngươi cũng không nên lôi Jan Di vào.”Sau đó ôm lấy Jan Di rời đi.

Mấy người đứng ngoài cửa thấy hai người đi ra, vội vàng đỡ hai người lên xe. Sau khi đợi mọi người đã lên xe, cả nhóm liền tới bệnh viện kiểm tra vết thương trên người Jun Pyo cùng Jan Di.

Nhìn Jan Di đang lo lắng, Mạt Lỵ ngồi trước giường, an ủi “Jan Di a, không cần lo lắng, không phải bác sĩ nói là đã đến bệnh viện kịp sao? Về sau em nhất định có thể bơi lội .”

“Thật vậy chăng?” Jan Di nhẹ nhàng hỏi.

Nhìn Jan Di, Mạt Lỵ nghiêm túc nói “Bơi lội là giấc mộng của em không phải sao? Nếu ngay cả em đều không tin, như vậy sao được, hơn nữa bác sĩ đã nói chỉ cần kiên trì tập luyện thì sẽ không có việc gì.”

“Vâng, em sẽ không từ bỏ, bởi vì em là Geum Jan Di.” Nghe xong lời Mạt Lỵ nói, Jan Di vứt bỏ cảm xúc tiêu cực, tỉnh táo lại.

Nhìn Jan Di đã khôi phục tinh thần lại, Mạt Lỵ yên tâm, sau đó nói tiếp “Jan Di nghỉ ngơi đi. Chị đã gọi điện cho cha mẹ em nói em sẽ ở nhà chị nghỉ ngơi vài ngày.”

Jan Di còn không biết nên nói với cha mẹ như thế nào, nghe thấy Mạt Lỵ nói vậy cô rốt cục yên tâm. Ăn xong cháo Mạt Lỵ mang đến, cô rốt cục an tâm ngủ. Dọn dẹp xong mọi thứ, Mạt Lỵ mới vừa đi tới cửa liền thấy Ga Eul đang vội vàng chạy tới, vội vàng ngăn cô lại, nói “Ga Eul a, Jan Di đã ngủ, ngày mai hãy đến xem em ấy.” Ga Eul gật đầu đồng ý.

Hai người vừa ngồi xuống ghế đá phía ngoài bệnh viện, Ga Eul đã sốt ruột hỏi “Jan Di không có việc gì đi?”

Nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Ga Eul, Mạt Lỵ vội vàng an ủi, sợ cô không kìm được khóc lên “Không có việc gì, bác sĩ nói may mắn là kịp lúc, bằng không về sau liền không thể bơi. Nhưng hiện tại em ấy chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là tốt rồi.”

Nhìn dáng vẻ nhẹ nhõm đáng yêu của Ga Eul, Mạt Lỵ thật sự nhịn không được vươn tay xoa bóp hai má bởi vì kích động mà hồng lên của cô, sau đó thấy khuôn mặt vừa mới còn tươi cười nay lại sụp xuống, Mạt Lỵ vội vàng buông tay ra, quan tâm hỏi “Ga Eul, có chuyện gì sao?”

Nghe thấy Mạt Lỵ hỏi, Ga Eul nghỉ lại vấn đề mình vẫn luôn khó hiểu, rốt cục vẫn là quyết định hỏi “Mạt Lỵ a, Yi Jung tiền bối có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

“Ga Eul, vì sao lại hỏi cái này?” Nhìn Ga Eul có dáng vẻ muốn biết câu trả lời, Mạt Lỵ tò mò hỏi.

“Chính là, có một lần Yi Jung tiền bối giúp mình, nên vào ngày lễ tình nhân, mình làm sô cô la để cảm ơn anh ấy. Nhưng khi mình chờ trong phòng làm việc, thì thấy tâm trạng của Yi Jung tiền bối có chút không tốt khi anh ấy quay lại.”

Nghe thấy Ga Eul nói vậy, Mạt Lỵ nhanh chóng hiểu được chuyện này là chuyện gì, sau đó nhớ tới lần đầu cô nhìn thấy Yi Jung, thở dài “Xem ra Ga Eul thực quan tâm anh Yi Jung. Nhưng mà, chuyện này mình không thể nói cho bạn biết. Nếu Ga Eul thật sự muốn biết, vậy chính mình đến hỏi đi.”

Nghe vậy, Ga Eul nghĩ rằng vì đây là chuyện riêng của Yi Jung tiền bối nên Mạt Lỵ không tiện nói cho mình. [Coi như mình đến hỏi, Yi Jung tiền bối cũng sẽ không nói cho mình biết.] Nghĩ vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn lại sụp xuống. Nhìn tâm tình Ga Eul viết rõ trên mặt, Mạt Lỵ than nhẹ một tiếng “Có một số việc, người khác không thể giúp được.”

“Mình biết.” Ga Eul uể oải trả lời.[ Nhưng mà, mình không muốn thấy Yi Jung tiền bối có dáng vẻ đau buồn như vậy, vì như vậy sẽ làm mình không thoải mái. Cho nên mình nhất định sẽ tìm ra.] Lập tức, ý chí kiên định thay thế vẻ mặt uể oải.

Nhìn vẻ mặt của Ga Eul, Mạt Lỵ tự nhiên biết cô đang nghĩ gì. Nhớ lại nội dung bộ phim ở kiếp trước, lại nhìn vẻ mặt kiên định của Ga Eul, Mạt Lỵ cảm thán , [Ga Eul a, hy vọng bạn có thể kiên trì, bởi vì anh Yi Jung rất cô độc , cho nên, anh ấy rất cần sự ấm áp].

Nhìn trên mặt Mạt Lỵ có sự ủng hộ, Ga Eul càng thêm vui vẻ, [Yi Jung tiền bối, em nhất định sẽ không để anh như vậy. Bởi vì, Chu Ga Eul không muốn thấy So Yi Jung có vẻ mặt đau buồn như vậy].

Tạm biệt Ga Eul, Mạt Lỵ trở lại căn biệt thự đã vài ngày chưa có trở về, cô nghỉ ngơi trong chốc lát rồi đi ra vườn tưới hoa. Sau đó Mạt Lỵ ngồi trên ghế sa lông, nghĩ về chuyện của Ga Eul.

Ga Eul a

Vì cái gì sẽ để ý như vậy?

Sẽ phát triển giống nội dung trong phim sao?

Mình sợ

Bạn cùng anh Yi Jung sẽ bị thương

Mình sợ

Nếu bạn không đủ kiên trì thì anh ấy sẽ càng đau khổ thêm

Cho nên

Nếu đã xác định anh ấy là người kia, là soulmate của bạn

Xin bạn, mặc kệ thế nào đều phải kiên trì a

 


Bình luận về bài viết này